Bài viết mới nhất từ Trang Đào
Bánh ít bột mì
Ba ngàn đồng trong thời buổi này bạn mua gì được nhỉ? Gói bắp, gói xôi, bịch cháo đậu… cũng năm - bảy ngàn đồng rồi. Vậy thì bạn hãy về chợ Trường Lưu quê tôi nhé, thì sẽ mua được cái bánh ít bột mì với ba ngàn đồng đấy nhé!
Bộ quần áo mới của cha tôi
Mẹ tôi mở nắp rương, bụi cứt mọt tung xuống rào rào. Màu vàng nhạt li ti tràn chảy trên những nếp gấp của áo, khăn trong thật thảm hại. Mẹ khẽ nâng nhẹ chiếc bọc nilon mà trong đó đựng chiếc khăn len đội đầu màu vàng cam còn mới cóng.
Mạo hiểm
Chị vừa tham gia một trò chơi mạo hiểm.
Tết này của cha
Hiện giờ cha đang rị mọ lặt lá mai, nói rằng để sẵn đó cho nó ra hoa, mẹ bây xuất viện về là có bông cho bả ngắm là đủ “tết” rồi.
Nhớ hương vani
Hương vani là loại hương gây mùi nhớ nhất trong ký ức của tôi. Ấy là mẹ tôi bán chè đậu đen, mấy ống vani nhỏ xíu thần thánh ấy cho vào nồi chè sau khi nấu xong sẽ dậy lên mùi thơm ngây ngất kích thích khướu giác, vị giác cho người ta… thèm ăn thêm chén nữa, chén nữa để nồi chè mau hết.
Giặc… chồng
Hiền giấu tiếng thở dài, bây giờ mà lu loa lên thì khéo tan nhà nát cửa mất. Nhưng nghĩ tới con số 4 triệu hàng tháng phải đóng hụi rồi giờ đứng trước nguy cơ “hụi ma” làm cô tiếc quá.
Lòng người
Chiều nay anh ấy rủ tôi đi chơi, cũng chả nói là đi đâu. Thường thì tôi sẽ sửa soạn đẹp đẹp rồi lên xe vì biết rằng điểm đến có thể là quán cà phê thơ mộng nào đó.
“Tại anh tại ả” hay “ Vỏ quýt dày có móng tay nhọn”?
Nước mắt em chảy dài mà lòng tôi nhức nhối quá. Đời còn bao nhiêu thằng mang mỹ danh “chồng” như thế?