Tự dưng tôi bị một kẻ đầu trâu mặt ngựa kéo tụt hun hút xuống âm phủ . Diêm vương cầm mẩu xương cánh tay gõ vào cái đầu lâu để trên bàn 3 tiếng , quát hỏi :
-- Tại sao ngươi dám mạo danh là nhà văn , nhà thơ để bịa ra mọi thứ chuyện trên đời ?
(Cả một bọn ma quỷ nheo nhéo họa theo Diêm vương , lè cái lưỡi đỏ lòm đe dọa.)
-- Oan cho tôi , oan cho tôi -- Tôi gào lên thanh minh .
Nhưng người tôi bắt đầu run rẩy .
-- Ta hỏi ngươi -- Diêm vương quát to -- thế tại sao trong dịp lễ này( 20-10) ngươi không làm thơ tặng vợ ?
Mồ hôi tôi đã vãi ra . Choàng tỉnh . Tôi cảm nhận có một bàn tay nào đó vừa rời khỏi cái trán hầm hập nóng của mình .Tiếng người có bàn tay mềm mại nằm bên thì thào " Anh uống viên cảm sủi ...mồ hôi thoát ra nhiều rồi đấy ... mai sẽ đỡ mà..."
Tôi bàng hoàng kéo giấc mơ mộng mị choàng lên người vợ .
Theo Chuyện quê