Kỳ 31.
Đêm đó, Đinh Tiên Hoàng uống nhiều say nên ở lại cung của Ngô hoàng hậu. Trong đêm mơ hồ, Đinh Tiên Hoàng nghe thấy Ngô Hoàng Hậu khóc bên cạnh mình. Đinh Tiên Hoàng hỏi:
- Sao đêm nay vui mà nàng lại khóc? Ai bắt nạt nàng để ta trị tội?
Ngô hoàng hậu nỉ non:
- Không ai bắt nạt nhưng thần thiếp lo cho Hạng Lang và thân phận thiếp sau này.
- Sau này là thế nào?
- Khi thiếp không còn, Hoàng thượng không còn, ai là người chăm lo bảo vệ cho Hạng Lang?
- Ta chưa nghĩ đến việc đó. Ta và nàng còn sống đến đầu bạc răng long…
- Vậy Hoàng thượng nghĩ đi là vừa. Cách tốt nhất nếu Hoàng thượng thương yêu Hạng Lang và thương yêu thần thiếp thì hãy cho Hạng Lang làm thái tử, kế vị ngai vàng.
- Ta định để ngôi thái tử cho Đinh Liễn.
- Đinh Liễn đã là Nam Việt Vương rồi, vương cũng là vua, lại quyền lực, tài ba, lo gì ai bắt nạt. Ngôi vị và thân phận của Đinh Liễn thật là may mắn và rực rỡ, quyền uy vững chắc. Cũng là hoàng tử, con của Hoàng thượng mà Hạng Lang thì…
Ngô hoàng hậu lại nấc lên, khóc như mưa gió, lệ rơi đầm đìa lã chả. Đinh Tiên Hoàng là người hay mềm lòng, thấy nước mắt của người đẹp rơi thì không cầm lòng được, liền ôm Ngô hoàng hậu và dỗ dành:
- Thôi nàng nín đi, ta lập Hạng Lang làm thái tử là được chứ gì.
- Đa tạ Hoàng thượng. Hoàng thượng nói phải giữ lời đấy nha.
- Vua không nói chơi.
Rồi Đinh Tiên Hoàng ôm Ngô hoàng hậu, chìm trong say rượu, say sắc đẹp như tiên giáng trần của mỹ nhân.
Sớm hôm sau, Đinh Tiên Hoàng lên điện thiết triều. Trăm quan văn võ quỳ xuống tung hô:
- Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế.
- Miễn lễ, các ái khanh bình thân.
- Đa tạ Hoàng thượng.
- Ái khanh nào có tấu, nói đi
Quan Đô Hộ phủ Sĩ sư Lưu Cơ bước ra:
- Thần có tấu.
- Ái khanh nói đi.
- Dạ, bẩm Hoàng thượng, trong thiết chế triều chính của nhà Đinh ta còn thiếu một phần rất quan trọng.
- Thiếu cái gì?
- Dạ, bẩm Hoàng thượng, thiết chế quân chủ hoàng đế là thiết chế cha truyền con nối, còn gọi là thế tập. Nay Hoàng thượng có tới ba hoàng tử. Kính mong Hoàng thượng sớm lập ngôi thái tử để hoàng gia, triều đình, bách tính yên lòng. Lòng người có yên thì thiên hạ mới thái bình, thịnh trị. Tâu Hoàng thượng.
Các đại thần đồng thanh:
- Kính mong Hoàng thượng sớm lập thái tử.
Đinh Tiên Hoàng hỏi:
- Theo các khanh, ai là người xứng đáng ngôi thái tử trong ba hoàng tử?
Đinh Điền bước ra tâu:
- Thần thấy rằng Nam Việt Vương Đinh Liễn là xứng đáng ngôi vị thái tử, đủ tài đức để kế tục sự nghiệp của Hoàng thượng.
Phò mã đô úy Trần Thăng tấu:
- Thần bẩm tấu.
- Ái khanh nói đi:
- Bẩm Hoàng thượng, thần cũng thấy rằng Nam Việt Vương Đinh Liễn đủ tài để kế tục sự nghiệp của Đinh Tiên Hoàng Đế.
Các đại thần đều đồng thanh:
- Bẩm Hoàng thượng, Nam Việt Vương Đinh Liễn xứng đáng ngôi thái tử.
Đinh Tiên Hoàng nghiêm nét mặt nói:
- Ta lại trái ngược với ý kiến của các khanh, người xứng đáng ngôi thái tử là hoàng tử Đinh Hạng Lang.
Cả triều đình nghe như sét đánh bên tai. Có đại thần tưởng nghe nhầm còn hỏi người bên cạnh:
- Ai cơ?
- Ngài không nghe à, Hoàng thượng nói là hoàng tử Đinh Hạng Lang.
Lão thần Thân vệ Đại tướng quân Phạm Phòng Át đứng lên bẩm tấu:
- Bẩm Hoàng thượng, nếu Hoàng thượng chỉ có một hoàng tử Đinh Hạ Lang thì quyết định như vậy là đúng, nhưng Hoàng thượng có Nam Việt Vương Đinh Liễn là trưởng nam, tài đức vẹn toàn, từng xông pha trận mạc, cùng Hoàng thượng lập bao nhiêu võ công hiển hách. Mong Hoàng thượng nghĩ lại.
Các đại thần đồng thanh:
- Mong Hoàng thượng nghĩ lại.
Đinh Tiên Hoàng đứng dậy nổi giận:
- Ta đã quyết, ý ta là ý trời. Vua không nói chơi. Bãi triều.
Cả triều đình choáng váng. Các đại thần lảo đảo bước ra. Bầu trời mùa xuân đang trong xanh bỗng nhiên không gian tối sầm, sấm sét khủng khiếp rồi mưa như trút nước. Các lão thần giỏi phong thủy đều cho rằng vận nhà Đinh bước sang thời kỳ rất xấu.
Biệt phủ của Nam Việt Vương Đinh Liễn và toàn bộ cung điện hoàng thành Hoa Lư chìm trong bóng tối dày đặc. Những dãy núi đá vôi vươn lên trời cao sưng sững đen sì nhô lên những hình thù kỳ quái. Những tán lá cây phủ trên những mái nhà lợp ngói vẫy cá đen sì. Những đầu đao của những chái nhà vẽ lên không trung, những con rồng mờ nhạt.
Trong biệt phòng sang trọng, ba người đang ngồi ở ghế tràng kỷ đặt ở giữa, đó là Nam Việt Vương Đinh Liễn, ngồi đối diện là đại tướng Đinh Điền, Đại tướng Đinh Quốc Trung. Ba người đang rất căng thẳng lộ ra trên nét mặt được lộ rõ bởi những ngọn đèn dầu mà thân hình là những con quái vật được đúc bằng đồng tỏa ánh lửa sáng lung linh. Sau hai lần trà nước, Nam Việt Vương Đinh Liễn nói nhỏ:
- Không rõ vì lý do gì mà phụ hoàng lại không cho ta kế vị, lại cho một thằng nhỏ mới 5 tuổi, làm sao có khả năng cai trị đây, lại không đếm xỉa đến những can gián của các đại thần, kể cả của lão thần Phạm Phòng Át?
Đinh Điền nói:
- Theo đệ, người đứng đằng sau biến cố này là Ngô Nhật Khánh. Ngô Nhật Khánh vốn có nhiều tham vọng, muốn Đinh Hạng Lang nối ngôi và Ngô Nhật Khánh sẽ làm nhiếp chính, dần dần chuyển giao quyền lực vào tay nhà Ngô. Ngô Nhật Khánh đã mượn Ngô hoàng hậu tác động với Đinh Tiên Hoàng nên Hoàng thượng mới thay đổi ý kiến nhanh như vậy.
9
Đinh Quốc Trung hỏi:
- Huynh có bằng chứng gì không?
Đinh Điền đáp:
- Bằng chứng cụ thể là đêm hôm sinh nhật Hạng Lang, Hoàng thượng đã ở lại suốt đêm cung Ngô hoàng hậu và sáng hôm sau thiết triều, Hoàng thượng đã kiên quyết đưa ra quyết định trên,
Đinh Liễn như sực tỉnh cơn mê:
- Ta hiểu rồi, Đại tướng nói không sai, khi mà Hạng Lang kế vị, Ngô Nhật Khánh sẽ là nhiếp chính, nắm hết quyền lực, tiến tới thủ tiêu Hạng Lang và ngồi lên ngai vàng, thay triều đại nhà Đinh bằng triều đại nhà Ngô. Thật là những nước cờ tham lam và nguy hiểm, nhà Đinh đang đặt trước nguy cơ diệt vong. Công lao của ta và của bao tướng lĩnh sẽ thành ra công cốc. Cốc mò cò xơi, làm thế nào được bây giờ?
Đinh Điền nói:
- Mạt tướng có một cách, không biết Nam Việt Vương có dám thực hiện hay không?
- Cách gì?
- Cách này hơi tàn bạo.
- Chính trị và quyền lực bản thân nó là tàn bạo. Nói ta nghe thử.
Đinh Điền ghé vào tai Nam Việt Vương nói nhỏ:
- Như thế, như thế…
Nam Việt Vương Đinh Liễn gật gù:
- Hơi tàn bạo nhưng vì cứu cơ nghiệp nhà Đinh, ta chỉ còn cách đó.
Đinh Quốc Trung ngẩn người không rõ, nhưng sau khi hiểu Đinh Điền nói gì, mặt tái đi vẻ vô cùng hoảng sợ…
Đang là tháng 3, tiết trời đã chuyển dần sang ấm áp, hoàng hôn đang xuống dần khắp bốn phương trời. Kinh đô Hoa Lư hoàng hôn như đến sớm hơn, những dải mây bừng đỏ phía Tây và tím dần, những ánh sáng vàng nhạt buổi chiều hắt xuống mong manh. Thành quách, núi non trở lại một màu xám tối. Gió nhẹ. Lá vàng rắc đầy lối đi dưới các tán lá xanh của cây cối um tùm trong vườn ngự uyển. Những thác nước nhân tạo tuôn ra từ các hòn non bộ tung trắng xóa vô tận…
Hoàng tử Đinh Hạng Lang rất thích thiên nhiên, thích được Ngô hoàng hậu và thị nữ dắt đi dạo bước trong vườn ngự uyển. Chung quanh khuôn viên thành quách được canh phong cẩn mật. Hàng chục võ sĩ vẫn được thay phiên nhau đứng gác từng góc và quanh vườn. Chiều nay như thường lệ, Ngô hoàng hậu vẫn dắt Đinh Hạng Lang dạo chơi. Thực ra, thể chất Đinh Hạng Lang không được khỏe lắm. Mỗi lần dạo bộ như vậy giúp Đinh Hạng Lang tinh thần phấn chấn vui vẻ, sức khỏe được cải thiện vì được hít thở khí trời, được làm quen với thiên nhiên thoáng mát. Đinh Hạng Lang mặc một chiếc áo vàng, đi giầy vàng, đầu quấn khăn vàng chạy nhảy tung tăng đi trước Ngô hoàng hậu và hai thị nữ, lúc dừng lại cạnh hòn non bộ, khi nghịch nước, lúc cúi xuống nhặt những hòn sỏi, lúc bứt bông hoa, cái lá, lúc đuổi theo đôi bướm, Ngô hoàng hậu và hai thị nữ liên mồm nhắc:
- Cẩn thận kẻo ngã đau, Lang nhi.
- Lang nhi, cẩn thận.
(Còn nữa)
CVL