Con Mực
Con Mực
Từ ngày có con Mực cảnh nhà thật vui tươi, mỗi khi ông Ngoại đi đâu về là nó quẩy đuôi chồm lên hí sủa vang trời. Nó lè lưỡi đỏ lòm liếm tay chân ông. Thương nhất là mỗi khi ông Ngoại nằm thiêm thiếp nó nằm kế bên như canh gác, ai mà đến gần nó gầm gừ như muốn táp.