link tải gowin99 mới nhất

Điều ước dang dở

Đầu năm 1979, tôi lên Lạng Sơn thăm Thắng bạn tôi mới đi bộ đội đóng quân tại huyện Cao Lộc, giáp Trung Quốc trong những ngày nóng bỏng trước cuộc chiến biên giới .

 

Cùng nhập ngũ với Thắng đợt ấy còn có Phong, Thêm, Kim, Lâm, Dược đều là người cùng làng. Trong không khí mừng tủi của phút giây hội ngộ, tôi hỏi giờ mọi người thích điều gì nhất thì Phong trả lời :

d3ac3hq-1673745712.jpg
Ảnh do tác giả cung cấp.

 

- Em nhớ thầy u em lắm. Giờ em chỉ ao ước được về ngủ với thầy em một tối rồi chết cũng được .

Tôi nghe mà nước mắt chực trào ra . Ngày ấy, Phong là cậu bé tinh khôi trong vắt chưa rời vòng tay bố mẹ, chưa một lần ra khỏi làng, cả thể chất và tinh thần còn non nớt thơ ngây . Mười tám tuổi còn ngủ cùng cha và chưa thoát ly khỏi cái bóng của cha . Nhưng chiến tranh đã giằng cậu bé ấy( và nhiều cậu bé khác) ra khỏi vòng tay bố mẹ, khỏi luỹ tre làng thân thuộc để ném vào lửa đạn .Một ước muốn thật trong sáng giản dị, nó đối lập và tương phản hoàn toàn với sự khốc liệt nơi chiến địa. Nhưng giờ này sao nó xa vời đến thế.

Tôi ở chơi với các bạn hai hôm thì chia tay mà lòng thấy day dứt vì câu nói của Phong.

Ít ngày sau được tin Phong hy sinh,cùng Thắng,Kim,Thêm …

Trong niềm tiếc thương các bạn ấy , một lần nữa lòng tôi lại trỗi dậy nỗi ám ảnh về điều ước dang dở của Phong đã bị chiến tranh cướp mất mà thấy thương Phong và các bạn vô cùng. Càng thấm thía sự khốc liệt tàn nhẫn của chiến tranh.

Nhân ngày 27/7, xin nghiêng mình tưởng nhớ các Liệt sĩ đã hy sinh cho sự yên bình của đất nước.

Cầu mong cho hai từ " chiến tranh"biến mất khỏi từ điển. Hoà bình vĩnh cửu trên thế gian này.Để mọi điều ước dù đơn giản hay lớn lao của mỗi người đều được thực hiện trọn vẹn.

Ảnh: Liệt sĩ Dương Văn Phong, con ông bà Kê xóm Chùa .

Cảm ơn bạn Vân Vũ đã cung cấp cho mình bức ảnh này của Phong.

Trái tim người lính