Với một cuộc đời đã trải qua nhiều sóng gió của cách mạng và chiến tranh, tác giả Phạm Thông đã tìm thấy sự cứng cỏi, mạnh mẽ và kiên định trong bản thân mình, dù cho cuộc đời đã cạn kiệt tất cả các nguồn lực. Trong bài thơ này, ông đã vẽ lên một bức tranh về cuộc đời, về sự hiện diện của cái chết, về cuộc sống đầy thử thách và đau khổ, nhưng vẫn luôn giữ được niềm tin và lòng trung thành với chính mình.
Từng câu thơ đều truyền tải một thông điệp sâu sắc, một thông điệp về lòng kiên định và trung thành với những giá trị đích thực của cuộc đời. Bài thơ này là một lời khẳng định về sự hiện diện của con người và giá trị của cuộc sống.
Chúng tôi hy vọng rằng bài thơ này sẽ đem lại cho quý vị niềm động viên và tinh thần để đối mặt với những thử thách trong cuộc sống, và cùng nhau tìm kiếm ý nghĩa của sự tồn tại của mỗi người trên trái đất này. Cảm ơn quý vị đã đọc bài thơ của Phạm Thông trên Tạp chí của chúng tôi.
TÔI VẪN HIÊN NGANG
Phạm Thông
Tôi phải làm gì
Khi bóng ngả về chiều
Khi thân xác rã rời cùng năm tháng
Đã năm mươi tám năm theo cách mạng
Vắt tấm chân tình
Lòng cố giữ nguyên trinh
Để
Trong veo lời thơ
Hồng dòng bút ký
Bám gửi triền đời một chấm nhân sinh
Tôi phải làm gì nữa đây
Khi đã vắt cạn tâm linh
Căng từng sợi cơ, đỏ từng dòng huyết quản
Hồi tưởng
Dõi theo
Bờ lau, hốc đá
dáng núi, bóng sông
quê hương, núm ruột.
Lắng nghe trong đêm
tiếng hô của đồng đội
tiếng thét của người thân ngã xuống
Tạc nét bi hùng một thuở chiến chinh
Tôi phải làm gì nữa đây
Khi khắp nơi chập chờn bóng quỉ
Khi đồng tiền lên ngôi cùng thói điêu ngoa ích kỷ
Khi bạn bè tôi tự rước
một đám mệnh danh văn chương
một nhóm sử gia đầu trọc đến quê hương mình
Bẻ cong ngòi bút
Xé nát linh hồn "chân thiện mỹ"
Khi trong đội ngũ của tôi
Có kẻ chui sâu leo cao
Say lợi riêng, quên mất nhân dân
Nhưng
Tôi vẫn hiên ngang
Không hề hối tiếc
Khi phải gỡ nỗi đau và niềm vinh quang từ trái tim mình
Đặt lên tương lai từng dòng quá khứ
Chân thực, sáng trong!