Lần theo mùi hương, nó bắt gặp những người phụ nữ Dao đỏ, lưng địu con nhỏ đang ngồi trước những sản vật mà mình đưa đi bán. Nào măng, rau dớn, ớt chỉ thiên... và những bó hoa là lạ màu xanh, to bằng ngón chân cái, cuống dài khoảng mười phân, thoáng nhìn giống hoa atiso. Tò mò, nó cầm lên xem. Mùi thơm tỏa ra làm tan hết mệt mỏi.
Mua đi ! Hoa gừng xào thịt bò, nấu canh gà ngon lắm !
Người bán hồ hởi mời chào.
Ô ! Mình không biết ăn cái này á !
Ngon mà ! Bóc vỏ rồi xào nấu thôi !
Nghe vui tai, nó mua hai bó. Về nhà hì hục xào nấu rồi cũng thành món. Tưởng không ngon mà hóa ra ngon không tưởng. Hoa gừng xào lên không có vị cay nồng mà lại giòn ngọt. Nó quyết đi Tả Giàng Phình một chuyến để thỏa chí tò mò. Theo chân Lý Chảo Mẩy, nó đứng trước một nương gừng bạt ngàn. Cây gừng gió cao hơn đầu người. Lẩn trong gió một mùi thơm nồng nồng. Thoáng nhìn rất giống cây dé, một loài cây dại mà lũ trẻ đi rừng hay tước vỏ làm dây buộc. Những mầm hoa nhú lên khỏi mặt đất tua tủa như măng, ai không biết cứ tưởng mầm gừng. Mẩy khéo léo dùng dao cắt để không ảnh hưởng tới củ. Mẩy đổ hoa gừng trong lù cởi ra đất rồi xoạc cẳng , xé thân dé bó hoa thành từng mớ bằng hai nắm tay. Vừa làm, Mẩy vừa nói :
- Hoa này mười nghìn một mớ. Nấu ăn rất nhẹ người, giải cảm tốt lắm lớ. Gừng gió làm thuốc tốt lắm, nó khỏe người mà.
Củ gừng gió to như củ riềng, cây cao hơn đầu người. Hình như chỉ gừng gió mới ra hoa, vì người dân vùng xuôi trồng gừng dé nhưng chưa thấy hoa bao giờ. Có lẽ người Dao đỏ biết tận dụng những loài cây rừng để làm thuốc rất nhiều vì ở chợ thấy chủ yếu người Dao đỏ bán thuốc lá lẩu.
Rời bản, nó về lại thành phố, đem theo mấy mớ hoa gừng. Giờ nó đã biết và nghiện món hoa gừng này rồi. Đem một mớ về cắm vào lọ, để ở phòng khách, tăng thêm hương vị ấm nồng, khoan khoái. Nó có thể chế biến đơn giản thành món luộc, hay cầu kỳ hơn thì xào hải sản, thịt bò, nấu canh gà, kho cá... đều ngon. Hãy thưởng thức đi. Mỗi năm hoa gừng chỉ có một mùa từ tháng 7 đến hết tháng 9 âm lịch. Nó rất vui khi sản vật đồng rừng đã theo chân du khách và bè bạn về với miền xuôi. Những bông hoa gừng bình dị đã và đang được hiện diện trong phòng khách sang trọng, vào thực đơn của các gia đình và các nhà hàng ưa của lạ. Mời các bạn khi hết dịch, hãy đến Tây bắc quê nó vào dịp hoa gừng đâm chồi nhú lên khỏi mặt đất để cùng hít thở bầu không khí thơm nồng và thưởng thức hương vị đặc biệt của loài hoa dân dã này nhé.
Theo Chuyện Làng Quê