Vậy xin nhớ lại vài ký ức trong ba tháng đầu của ĐỜI QUÂN NGŨ:
Mỗi tháng, an ủi Tân binh;
Nhà có đại diện gia đình đến thăm:
Mang theo nhiều thứ âm thầm,
Hoa quả, kẹo bánh thực tâm làm quà.
Anh em, đồng đội xuýt xoa:
Than rằng vất vả cho gia đình mình
Đứa thì keo kiệt lặng thinh:
Quà quê khư giữ riêng mình mà thôi.
Nhiều đứa rủ bạn cùng ngồi:
Sẻ chia quà quý, trao lời hỏi han.
Có đứa nước mắt chứa chan:
Mẹ già không thể theo đoàn đến thăm.
Hỏi ra thì mới biết rằng:
Nhà nghèo không thể lên thăm, tặng quà.
Đồng đội đồng ngũ chúng ta;
Có người gặp cảnh thật là trớ trêu.
Có bạn đau xót rất nhiều;
Mất cha dạo đó là điều cốt ghi:
Theo đoàn trong xóm cùng đi;
Vất vả xe đạp chỉ vì thương con.
Đi quá doanh trại Long Sơn;
Dừng xe quay lại đang còn hỏi thăm.
Gặp ngay tình huống oái oăm:
Xe ca lao đến đâm sầm vào ông.
Chưa kịp gặp con trải lòng:
Ở nhà: em, mẹ trông mong con nhiều !
Đau đớn, thương xót bao nhiêu !
Đồng đội chia sẻ, vì điều rủi ro.
Có người thêm một nỗi lo:
Chị gái đại diện thay cho gia đình;
Lên thăm đứa em trai mình;
Thì lại bột phát tỏ tình cựu binh;
Lính cũ đang khao khát tình;
Làm cho cha mẹ, gia đình nghĩ suy.
Tản mạn lính mới những gì.
Xin được nhắc lại mỗi khi về già.
Động viên an ủi lòng ta.
Giúp cho cuộc sống thật là an yên.
Theo Trái tim người lính