Bài viết mới nhất từ Tản văn: Nguyễn Thanh Xuân
Xạc xào văng vẳng thu quê
Vui lắm mỗi độ thu về. Chiếc cổng làng thôi giòn vì nắng bỏng lê thê. Những thớ gạch thôi nhễ nhại mà chắc nịch vuông vắn bốn bề. Bao nghĩa tình ẩn trong gió sương, cứ vỗ về mong ngóng những bàn chân nơi cuối đường dù đi dù ở. Tiết thu dìu dịu sân đình.