Bài viết mới nhất từ Bài và ảnh: Duyên Phùng
Rưng rưng Bản Phố (Tản văn)
Đã qua bao mùa trăng, sao mỗi lúc thấy ngọn lam chiều vương vất, con lại sậm sụi nhớ nhà, thương đến thắt lòng một vùng cao nguyên trắng sương, trắng mây, trắng hoa mận, trắng đến nao lòng vùng đất thảo thơm.
Làm dâu
- Bao giờ thì chị về với Bu? Bu nhẽ không qua khỏi đâu! Anh chị cố sắp xếp công việc mà về cho sớm! Đó là Mùi, Em gái của chồng tôi Mùi hơn tôi hai mươi tám tuổi.