Ngọc Hoàng thấu hiểu được điều đó tìm cách giúp dân. Một hôm ngài triệu một vị thần có tiếng siêng năng và bản tính hiền lành đến, giao cho hai bao hạt và truyền :
- Hai bao hạt giống này, bao màu đỏ là hạt ngũ cốc, bao màu xanh là hạt cỏ cây. Ngươi hãy mang xuống hạ giới và nhớ kĩ lời ta, gieo hết bao ngũ cốc màu đỏ trên phần lớn mặt đất để dân chúng lấy lương thực ăn. Còn lại một phần nhỏ đất đai thì gieo một ít hạt cỏ cây để tô điểm cho đồng ruộng và làm thức ăn cho các loài vật.
Vị thần vâng mệnh Ngọc Hoàng, hăm hở vác hai bao hạt giống hạ lộ trần gian. Đường xuống hạ giới cảnh đẹp mơ mộng, tiên nữ múa ca, hoa thơm đua nở, trái ngọt ngạt ngào đưa hương như ru ông vào giấc mộng, khiến hồn ông ngất ngây mà lãng quên lời dặn của Ngọc Hoàng.
Xuống đến nơi, giữa mặt đất mênh mông ông không nhớ được đâu là bao hạt ngũ cốc, đâu là bao hạt cỏ dại. Ông nghĩ: " Màu xanh chắc chắn là lương thực mang lại ấm no rồi" . Nghĩ vậy, ông liền gieo hết bao hạt xanh mà ông cứ nghĩ là hạt ngũ cốc . Còn lại phần đất ít ỏi ông lấy hạt giống trong bao đỏ gieo nốt, rồi mang số hạt còn thừa trong bao về Thiên đình nhập lại kho.
Từ đó, cỏ dại đua nhau mọc tràn lan tươi tốt , còn lúa ngô thì èo uột bon chen khiến người dân phải vất vả cực nhọc cuốc xới nhổ cỏ bón phân mới được thu hoạch. Tuy đã có lương thực nhưng dân tình phải đổi bằng bao mồ hôi công sức . Trong khi đó, cứ hở tí đất nào là cỏ dại mọc um tùm.
Ngọc Hoàng vô cùng giận dữ. Ngài triệu vị thần nọ đến truyền lệnh:
- Nhà ngươi đã gây ra tội lỗi lớn với muôn dân. Nay ta phạt ngươi, bắt ngươi hoá kiếp thành con vật có tên là Trâu, suốt đời sẽ phải kéo cày cho nông dân làm đất trồng ngô lúa hoa mầu. Ngoài ra, cả đời ngươi sẽ phải ăn thứ cỏ mà ngươi đã gieo vãi tràn lan khắp nơi.
Từ đó , Trâu miệt mài kéo cày cho nông dân cấy trồng, và suốt đời miệt mài gặm cỏ. Nhưng với bản tính siêng năng hiền lành lại khoẻ mạnh, Trâu đã trở thành bạn của nhà nông, và đã được người nông dân yêu mến, tôn vinh là " Đầu cơ nghiệp ".
NĂM TÂN SỬU SẮP QUA. CHÚC CÁC BẠN CÓ SỨC KHOẺ NHƯ NHỮNG CHÚ TRÂU,VÀ CÀY RA NHỮNG LUỐNG VÀNG MƯỜI.
Chuyện Làng Quê