Những lần cuồng phong, cãi vã không bao giờ ngừng. Những bữa cơm chưa xong bữa, những tiếng la hét inh ỏi cả một vùng trời. Đến con gà cũng thôi rục rịch, con lợn cũng giật mình nằm im. Chú mèo chú chó nghêu ngao lủi thủi xó nhà.
Những trận đao to búa lớn, rượt đuổi như trong phim hành động. Rung chuyển cả tâm hồn con trẻ. Tiếng khóc, run rẩy. Nỗi xót xa đau đớn thương cho đời mẹ. Trách thay người cha, đã lầm đường lỡ bước. Trơ vơ là cảm giác xuyên suốt chiều dài tuổi thơ trắng như trang vở.
Biển có con sóng vỗ rì rào như tiếng hát. Biển mặn mà cho muối ta ăn. Nhưng những đứa con nằm trong lòng biển, thì uống quá nhiều, ngâm quá lâu nước mà thân thể đầy vết thương tích bong tróc.
Hạnh phúc chỉ đến khi mái nhà vang nụ cười rôm rả, tiếng nói sang sảng an yên. Mà đây đã như ngọn đèn dầu trước gió, chỉ một cơn gió nhẹ cũng lập loè sợ tắt. Tiếng đàn bầu ai kia đánh trong đêm khuya thút thít cả một góc trời.
Những đứa con vùng biển mặn, mặn mòi cả tâm can và tiềm thức. Dĩ vãng đã khát cùng cực!
Chuyện Làng Quê