Mỗi ngày 3 bản nhạc dễ nghe đẳng cấp thế giới- Ngày đầu tiên
Thời gian giãn cách dài, hãy nghe nhạc để giải tỏa sự căng thẳng, tiếp thêm năng lượng cho bản thân. Mỗi ngày chúng tôi chọn giới thiệu 3 bản nhạc quốc tế thịnh hành, bao gồm Video biểu diễn và bản giới thiệu tóm tắt từng bản nhạc. Hãy nghe! Các bạn sẽ thấy tinh thần sảng khoái, yêu đời hơn.
1.
El Cóndor Pasa (phát âm [el ˈkondoɾ pasa], nghĩa là "Chim ưng bay qua") là một có nguồn gốc từ vở kịch nghệ El Cóndor Pasa, soạn bởi nhà soạn nhạc , viết vào năm 1913, dựa trên âm hưởng truyền thống âm nhạc Andes, đặc biệt là .
Kể từ đó, ước tính trên khắp thế giới, có hơn 4.000 phiên bản của nhạc phẩm này đã được sản xuất, cùng với 300 bộ lời bài hát. Năm 2004, Peru tuyên bố bài hát này là một phần di sản gowin99 quốc gia họ. Nhạc phẩm này hiện được xem như là quốc ca thứ hai của Peru.
Phiên bản được nhiều người biết nhất của nhạc phẩm này là bài hát cover tiếng Anh vào thập niên 1970 do trình diễn trong album của họ. Phiên bản này có tên là "El Cóndor Pasa (If I Could)".
(Giàn thiên lý)
Những bài hát ca ngợi Tình Yêu trên thế giới nhiều lắm. Có bài viết từ huyền thoại được thêu dệt thêm, truyền từ đời này qua đời nọ, Romeo and Juliette, từ chuyện phim nổi tiếng như Love Story, cho đến những mối tình thầm kín của nhạc sĩ được tạo thành ca khúc, để rồi người nghe tưởng như chuyện tình của chính mình, I left my heart in San Francisco, Oh mon amour, Tình Khúc Không Tên …. Nhưng chắc ít ai biết bài hát “Scarbough Fair”, giai điệu nhẹ nhàng, giản dị, mà Nhạc Sĩ Phạm Duy đã chuyển lời Việt, với tựa là “Giàn Thiên Lý”, là một bài hát tình yêu rất lãng mạn đã có từ nghìn xưa …
Bài hát “Scarborough Fair” là một bài hát dân ca xuất xứ từ Anh Quốc, thời Trung Cổ. Scarborough là một thành phố nằm ven bờ biển nước Anh, là hải cảng mà các thương gia, thuyền bè thời đó dùng làm nơi trao đổi hàng hóa, thương mại.Thành phố thành lập từ một ngàn năm trước đây, khi chúa tể Viking Skartha, quyết định lưu lại lâu dài tại Scarborough, biến hải cảng này trở thành một thương cảng quan trọng trong vùng Tây Bắc Anh Quốc.
Lịch sử thành phố
Ngày nay chữ “Fair” có nghĩa là Hội chợ, được tổ chức vào mùa hè, nơi mọi người tụ họp vui chơi, trước kỳ gặt vào mùa thu. Mùa hè là thời gian dễ dàng dựng những gian hàng và các trò chơi nằm ngoài trời. Hội Chợ có cả sân khấu trình diễn âm nhạc cho tới khuya. Thường các hội chợ mang tên là Country Fair, Strawberry Fair, hay lấy tên quận, hạt của thành phố vvv …
Scarborough Fair thời đó không có nghĩa là hội chợ, mà là một cuộc hội họp thương mãi, nơi các thương gia trao đổi hàng hóa với nhau. Bắt đầu vào trung tuần tháng Tám, đặc biệt Hội chợ thương mại Scarborough Fair kéo dài tới 45 ngày, một thời gian tương đối dài hơn so với các Hội chợ thương mãi khác trong nước. Hội chợ rất lớn và quan trọng, tất cả mọi nơi khắp xứ Anh và ngay cả tại những xứ lân cận khác đều tụ về Scarborough Fair, để trao đổi hàng hóa, dịch vụ. Năm tháng trôi qua, hải cảng của thành phố Scarborough suy giảm, và các hoạt động thương mãi cũng giảm theo. Ngày nay Scarborough chỉ là một thành phố nhỏ hiền hoà, nằm ven biển.
Lịch sử bài hát
Người ta bắt đầu nghe bài hát Scarborough Fair qua những người hát dạo thời đó, thường được gọi là bard hay shapers, khi họ di chuyển từ làng mạc này qua thành phố nọ, mỗi nơi lời và cách hòa âm có thay đổi đôi chút. Sau này không còn biết tác giả là ai. Hiện nay tại Anh quốc có nhiều lời hơi khác nhau, cho bản hát cùng mang tên “Scarborough Fair”, và có cùng nốt nhạc.
Có lẽ bài hát Scarborough Fair được toàn thế giới biết tiếng, nhờ Paul Simon và Garfunkel thâu vào đĩa hát (album) có tên là “Parsley, Sage, Rosemary and Thyme” năm 1966. Paul Simon khi qua Anh Quốc trong một lần trình diễn, biết đến bài hát, qua lời ca và hòa âm của nhạc sĩ Dân Ca Anh Quốc Martin Carthy. Sau này Paul Simon đã cho thu bản nhạc, và có dùng một phần hòa âm của Martin Carthy, tuy P.Simon đã “quên” không ghi tên Martin Carthy vào dĩa hát của anh.
Đây là lời bài hát thường được hát nhất. Paul Simon cũng dùng một phần của lời bài này.
Ý Nghĩa của bài hát
Ngày xưa các giới thượng lưu, anh hùng hiệp sĩ (knights) bày tỏ tình yêu qua bài thơ, bản nhạc với những lời ví von đẹp đẽ, để tả tấm lòng thương yêu, ngưỡng mộ người đẹp. Nhưng lối diễn tả tình cảm này thường là một chiều, chàng ngưỡng mộ sắc đẹp nàng từ xa xa, khi bóng nàng thấp thoáng xuất hiện trên lầu son, hay cùng đám bạn gái dạo chơi trong vườn nhà. Những bài tình tự này không diễn tả hy vọng, ước muốn tình yêu của mình sẽ được đáp lại với tình của nàng. Bài hát Scarborough Fair viết từ dân gian, nên tình yêu là một nghịch lý trái ngược hẳn giới thượng lưu, và gowin99 thời đó. Chàng trai trong bài hát đã đặt vấn đề một cách lãng mạn, tình tứ, đầy chất thơ. Chàng đề nghị nàng làm nhiều điều thật khó khăn, khó thực hiện, tỉ như dệt áo cho chàng, vải lấy từ gỗ của cây phong, để chứng tỏ nàng thực là người yêu chàng. Sau cùng nàng hãy tới tỏ tình với chàng, hỏi xin bàn tay của chàng. Chàng ước muốn như thế, vì nàng đã phụ chàng, bỏ chàng ra đi một cách đột ngột, vì thế nàng phải trở về thực hiện những điều khó khăn mà chàng đề nghị.
Bài hát không có lời nào diễn tả rằng nàng phụ rẫy chàng cả, nhưng sao ai cũng hiểu như vậy? Người xưa đã có lời giải thích như sau:
Bài hát lấy “Scarborough Fair” làm tựa, tuy rằng có người cho xuất xứ cũng có thể là từ Whittington Fair. Tại sao Scarborough? Ngày xưa tỉnh Scarborough nổi tiếng là treo cổ những kẻ ăn cắp hay tình nghi phạm pháp nhanh chóng. Bản án được xử lẹ làng ngay tại đường phố, và sau đó thì hành quyết ngay. Tiếng Anh thời nay khi dùng chữ “Scarborough cảnh cáo (warning)”, có nghĩa là chẳng có lời cảnh cáo nào cả. Thành ra người ta đã suy rằng, bản hát mang tên tỉnh Scarborough, là nói đến sự ra đi đột ngột của người yêu, không nêu lý do. Tác giả không cần phải trình bày rõ ràng, và ai cũng hiểu như thế.
Ý nghĩa của bốn thảo mộc trong bài hát
Mỗi đoạn của bài hát đều có lập lại câu thứ hai, và cũng là ý nghĩa chính của bài hát, đó là câu nói đến bốn cây thảo mộc: parsley, sage, rosemary, thyme. Ngày nay các loại thảo mộc này chỉ có ý nghĩa trong nhà bếp thôi, dùng làm gia vị vì tất cả đều thơm. Vào thời Trung Cổ các thảo mộc này có nghĩa giống như hoa hồng của ngày nay, nghĩa là các chúng tượng trưng cho tình yêu, mà không cần phải ví von lôi thôi. Sự lập lại cố ý của tác giả, đã nói lên lời ước muốn sâu xa nhất của chàng, ước mong người yêu trở về.
Parsley – (ngò tây) Ngày nay các y sĩ chuyên trị bệnh bằng dược thảo, vẫn kê toa thuốc có lá parsley cho những bệnh nhân bị khó tiêu trong khi ăn. Thật thế, Parsley ăn chung với những rau cải có chất đắng như spinach, thì mọi sự tiêu hoá được dễ dàng hơn. Thời xưa bác sĩ còn đồng hoá điều nay trên phương diện tâm lý con người.
Lá Sage, ta dịch là xô thơm, là một loại lá cây, tượng trưng cho sức mạnh ngàn năm. Lá có mùi thơm rất đặc biệt!
Rosemary (hương thảo) nói đến lòng trung thành, tình yêu và trí nhớ. Ngày xưa các chàng tình nhân Hy Lạp đã tặng lá hương thảo cho người mình yêu. Hiện nay tại Anh Quốc cũng như tại một vài xứ Châu Âu, các cô dâu trong ngày cưới, vẫn còn dắt lên tóc lá hương thảo. Hương thảo còn tượng trưng cho tính nhạy cảm và sự cẩn thận. Các bác sĩ thời La Mã khuyên bệnh nhân buộc một bó hương thảo dưới gối, khi cần phải quyết định, suy nghĩ những việc khó khăn. Hương thảo tượng trưng cho tình yêu phụ nữ, vững bền, mạnh mẽ dù rằng tình yêu đến rất chậm.
Thyme – Cây húng tây, Cây húng tượng trưng cho sự Can Đảm. Bài hát này viết vào thời khi các chiến sĩ ra mặt trận, trong tay có cây mộc, gắn hình cây húng thêu bởi bàn tay của vợ hay người yêu, một hình ảnh nói lên lòng ngưỡng mộ sự can đảm của các chàng chiến sĩ.
Qua bốn loại thảo mộc được nhắc đi nhắc lại trong bài hát, chàng trai bị phụ tình đã nói lên lòng mong mỏi tình yêu chân thành, đằm thắm của mình sẽ xoa dịu những cay đắng giữa hai người. Tình yêu đó sẽ có đủ sức mạnh để đứng vững trong thời gian hai người xa nhau, chàng ước muốn nàng trung kiên, chờ đợi chàng trong thời gian xa cách, nàng sẽ có can đảm đi ngược lại lại với gowin99 đế làm những việc khó khăn nhất mà chàng đòi hỏi, để chứng tỏ tình yêu của nàng đối với chàng.
Câu hát nghe rất tầm thường cũng như bốn loại thảo mộc, nhưng thật thâm thuý. Cũng không phải là mùi của hoa được người đời ca tụng, hoa với ý nghĩa và màu sắc tươi thắm, ngọc lan, hồng, dạ lý hương … đàng này chỉ là mùi hương của thảo mộc, những lá cây trông thấy hàng ngày, ai cũng có và dùng được. Nhưng chính cái tầm thường đó là những gì con người giữ vào trí nhớ mạnh mẽ nhất và chàng nhạc sĩ đã nhẹ nhàng, khéo léo nhắc nhở người yêu hãy theo mùi hương mà trở về với tình yêu chân thật mà chàng đã trọn vẹn dành cho nàng.
3.
Concierto de Aranjuez là bản concerto dành cho đàn guitar của nhà soạn nhạc người Tây Ban Nha Joaquín Rodrigo. Được sáng tác vào năm 1939, đây được coi là sáng tác tiêu biểu nhất sự nghiệp của Rodrigo, góp phần đưa ông trở thành một trong những nhạc sĩ người Tây Ban Nha vĩ đại nhất thế kỷ 20.
Giai điệu chính được lấy cảm hứng từ khu vườn uyển trong Dinh hoàng gia ở Aranjuez – dinh thự nghỉ xuân được vua Philip II xây dựng vào nửa cuối thế kỷ 16, rồi được cải tạo vào thế kỷ 18 bởi vua Ferdinand VI. Tác phẩm nhằm đưa người nghe tới những khoảnh khắc khác nhau qua cảnh sắc thiên nhiên.
Theo chính tác giả, phần 1 của tác phẩm "vui tươi với những tâm hồn nhảy múa và tràn đầy sinh lực... bị xáo động bởi một nhịp độ lớn không ngừng", phần 2 là "cuộc đối thoại giữa guitar cùng các nhạc cụ khác", còn phần cuối "tái hiện điệu nhảy với nhịp kép và ba đảo tốc cho tới kết bài". Rodrigo cũng miêu tả giai điệu mang đầy đủ "hương thơm của hoa mộc lan, tiếng chim hót và tiếng đài phun nước" có trong khu vườn Aranjuez.
Rodrigo và vợ Victoria luôn giữ bí mật về việc sáng tác phần 2 của tác phẩm này, cũng là giai điệu vô cùng nổi tiếng mà nhiều người cho rằng nó được lấy cảm hứng từ sự kiện đánh bom Guernica vào năm 1937. Trong cuốn hồi ký của mình, Victoria đã viết rằng phần 2 được lấy cảm hứng từ niềm vui tuần trăng mật xen lẫn nỗi buồn của Rodrigo sau lần đầu bà bị sẩy thai. Tác phẩm được sáng tác toàn bộ tại Paris. Rodrigo sau đó đề tặng bản concerto này cho nghệ sĩ guitar Regino Sainz de la Maza.
Rodrigo là một nghệ sĩ dương cầm song gần như bị mù hoàn toàn từ năm 3 tuổi. Ông chưa từng chơi guitar, nhưng được coi là một trong những nghệ sĩ ảnh hưởng lớn nhất tới nhạc cụ này tại Tây Ban Nha.
Concierto de Aranjuez lần đầu được trình diễn ngày 9 tháng 11 năm 1940 tại Palau de la Música Catalana tại thành phố Barcelona do Regino Sainz de la Maza trình bày cùng Dàn nhạc Giao hưởng thành phố Barcelona, chỉ huy bởi César Mendoza Lasalle.
Bản concerto được trình diễn tại Madrid lần đầu tiên vào ngày 11 tháng 12 năm 1940 tại Teatro Español de Madrid cũng bởi Saint de la Maza, chỉ huy bởi Jesús Arámbarri. Rey de la Torre là người đầu tiên trình diễn tác phẩm này tại Mỹ ngày 19 tháng 11 năm 1959 cùng Dàn nhạc Cleveland, chỉ huy bởi Robert Shaw.
Theo tài liệu của và bookhunterclub