Không phải là chạy trốn
Mà là những cuộc trở về
Của những người con phải xa quê
Họ phải ra đi kiếm sống!
Tháng bảy ơi, tháng bảy này không thể nào quên
Những cuộc cách ly và triền miên giãn cách!
Sài Gòn bao năm qua, bao dung mở lòng chở che, bao bọc!
Họ đã trở về nhà
Bỏ lại Sài Gòn đang đớn đau tột độ!
Sài Gòn ốm nặng rồi!
Không ai nỡ trách móc người thân đang đau ốm!
Vẫn mong một ngày gặp lại
“Sài Gòn đẹp lắm, Sài Gòn ơi, Sài Gòn ơi”!
Dẫu cuộc trở về ngày hôm nay
Đầy đắng cay, chua xót!
Nỗi đau nhức nhối hơn
Dưới bầu trời cao xanh hy vọng!
( Phạm Thị Phương Thảo -Hà Nội 31/7/2021 )
Phạm Thị Phương Thảo
Link nội dung: //revcat.net/tro-ve-a4769.html