NGƯỜI CỬU VẠN BẾN PHÀ ĐEN
Bây giờ giữa mùa đông
sông Hồng đang bốc khói
mặt anh lấm chấm mấy hạt mồ hôi màu nâu
cựa quậy như chừng muốn tan vào gió
và anh đứng đó
người lao công vác hàng trên con tàu áp mạn bến Phà Đen
Anh cần mẫn ngày ngày
chăm bẵm đàn con đang thiếu ăn khát chữ
làm cha không thể xem thường chuyện áo cơm
không thể bỏ mặc sự đời
không thể xem thường danh dự…
Mấy ai biết anh năm xưa từng ngồi trên chiếc xe tăng
húc đổ cổng dinh Độc Lập
bắt tướng giặc phải quy hàng?
Gửi lại chiếc xe tăng
thanh thản về làng
Đồng đội anh
đánh dậm, cắt tóc, đi cày
như thể chuyện đời chẳng có gì đáng bận tâm
như thể…
Gặp nhau sau mấy mươi năm
bán mặt cho đất bán lưng cho trời
tuổi tác cứ dày thêm
nụ cười còn nguyên tươi rói
Phố phường ngầu lên những lời giả dối
cướp giật tranh đua
Kẻ vãi linh hồn trong trận mạc
giờ vênh vang xuống ngựa lên xe
xì xụp thần tài
rổn rang bạc tỉ
Mặc người!
Anh cửu vạn ngày ngày trên bến Phà Đen
vác những bao hàng năm chục ký
vắt sức lực mình vun vén niềm vui
giọt mồ hôi giữa mùa đông
cũng muốn bay lên thành khói
Năm xưa vác xác đồng đội giữa rừng già
băng băng vượt qua đạn lửa
Giờ vác hàng cho ông chủ đời mới
bao hàng năm mươi cân
mà nặng trĩu như cõng nửa trái đất
Chao ôi
sự đời tiếng chì tiếng bấc
Anh bỏ ngoài tai tất tật
như bỏ ngoài tai tiếng đạn rú tiếng bom gào
Nhưng tiếng còi tàu vào bến gọi anh
cứa vào ban mai lạnh giá
Người cựu binh già đứng đó
lặng im
như chiếc xe tăng trong viện bảo tàng…
Vũ Bỉnh Lục
Link nội dung: //revcat.net/nguoi-cuu-van-ben-pha-den-a3215.html