Bản tình cuối
Ta hát cho nhau bản tình ca cuối
Như lời tạm biệt trước lúc chia tay
Giọng của anh vẫn cảm xúc vơi đầy
Giọng em hát sao mà da diết thế
Hòa quyện nhau như chúng mình không thể
Rời xa nhau cho dù chỉ phút giây
Nhưng hôm nay chúng mình ngồi nơi đây
Để hát nhau nghe bản tình ca cuối
Trong lòng anh sẽ muôn vàn tiếc nuối
Những tháng ngày mình hạnh phúc bên nhau
Có những lúc mình chụm hai mái đầu
Có những khi dựa vai anh thổn thức
Nhưng dù sao đây cũng là sự thực
Mình đã đi không đến cuối con đường
Dù trong lòng giây phút cũng vấn vương
Cũng chỉ biết coi như là số phận
Nhớ khi xưa chúng mình còn lận đận
Yêu thương nhau nhiều biết bao nhiêu
Thời gian trôi qua xảy ra bao điều
Em ra đi tìm khung trời mới lạ
Bỏ lại sau lưng bỏ lại tất cả
Bao yêu thương nhung nhớ của ngày xưa
Để lại anh với chuỗi ngày nắng mưa
Sẽ gọi thầm tên em trong nỗi nhớ
Để rồi đây những tháng ngày trăn trở
Anh mong em luôn hạnh phúc bình an
Được yêu thương trong những giấc mộng vàng
Còn nhớ anh xin gọi trong giấc mộng!
Thơ cho em
Anh muốn viết lên tâm sự này
Mong rằng em hiểu để em hay
Rằng yêu em lắm yêu em lắm
Như ngàn ly rượu chếnh choáng say
Nhớ buổi ban đầu anh gặp em
Trong một buổi tiệc có chút men
Nhìn em say đắm như muốn tỏ
Rằng con tim này thuộc về em
Rồi từ ngày đó anh thường hay
Nhắn tin trò chuyện em mỗi ngày
Để mong em hiểu tình yêu đó
Dành trọn cho em thật đong đầy
Rồi đến một ngày anh nói ra
Rằng yêu em lắm không muốn xa
Môi em hé mở như đón nhận
Tình yêu của anh của chúng ta
Thế rồi chúng mình đã có nhau
Thời gian xin hãy đừng trôi mau
Đừng trôi đi những phút giây hạnh phúc
Đừng để thời gian phải phai mầu
Hôm nay ngồi viết tâm tư này
Trải lòng bày tỏ, để em hay
Sẽ yêu em mãi, yêu em mãi
Yêu đến cạn cùng không buông tay.
Điều ước khó khăn
Nếu cuộc đời cho tôi một điều ước
Tôi ước rằng sẽ không được gặp em
Vì ngày tháng qua đi tôi đã quen
Với cuộc sống bình yên và lặng lẽ
Rồi một ngày mình nhìn nhau nói khẽ
Anh và em chúng mình đã yêu nhau
Và hứa hẹn những điều thật dài lâu
Về tương lai về những ngày những tháng
Để mong sao cho trời thật nhanh sáng
Để thấy nhau để nói những lời yêu
Nhưng không thể nào nghĩ đến một điều
Tình yêu đó cũng chỉ là ảo mộng
Vì con tim em không hề lay động
Chỉ nói ra những chót lưỡi đầu môi
Mà sâu thẳm trong cả trái tim tôi
Vẫn dâng lên niềm yêu thương hạnh phúc
Khi tỉnh rồi mới thấy thật ngu ngốc
Sao lại tin những lời nói phỉnh phờ
Để trái tim ngây dại và ngu ngơ
Dâng hiến hết mà không hề hối tiếc
Trong đớn đau tận cùng tôi muốn biết
Em muốn gì khi giày xéo tim tôi
Hãy nhìn thẳng mắt tôi nói một lời
Dù đau đớn nhưng lại là chân thật
Đến hôm nay tôi biết rằng đã mất
Đã mất em mất nốt nửa cuộc đời
Thấy trong lòng hụt hẫng lẫn chơi vơi
Không biết sao những tháng ngày sắp tới
Nếu cho tôi thêm một điều ước mới
Tôi ước gì hay lại ước gặp em
Để bỏ đi cuộc sống vốn đã quen
Để yêu em cho dù được hay mất.
Sai hay đúng
Cuộc sống trôi qua ngày rồi đến đêm
Như quy luật của tự nhiên vốn có
Cũng không ai cần quan tâm hiểu rõ
Ngày và đêm liệu có đúng hay sai
Ngày và đêm thực chất cũng là hai
Mặt trái chiều âm dương đen và trắng
Cũng như lúc trời chợt mưa chợt nắng
Như lòng người lúc đúng lúc lại sai
Ngày bắt đầu từ khi sáng sớm mai
Hối hả, bộn bề, bon chen, vật vã
Những cung bậc vui tươi hay nghiệt ngã
Là tư duy, toan tính của mỗi người
Đêm về rồi có người được nghỉ ngơi
Có người trằn trọc với bao suy nghĩ
Có người mệt mỏi cũng không được nghỉ
Không hiểu nổi là ai đúng ai sai
Có cuộc tình đã qua ngày tháng dài
Tuy họ biết họ yêu sai hay đúng
Nhưng có lúc họ cũng thật lúng túng
Những bất đồng trong cách sống, tư duy
Rồi chấp nhau câu nói đến dáng đi
Dù trong tâm họ yêu nhau nhiều lắm
Mọi cố gắng cũng không làm họ thắng
Sự hờn ghen đố kỵ và nghi ngờ
Ngày và đêm sẽ trôi qua không chờ
Từ công việc, tình yêu và lối sống
Rất ít những lúc dành cho khoảng trống
Ngồi suy tư cặn kẽ đúng hay sai
Để rồi mai sau những bước đi dài
Sẽ trải qua những thăng trầm, sai đúng
Sẽ dày dạn hơn kinh nghiệm vốn sống
Sẽ phân biệt hơn là đúng hay sai
Nhưng xin người hãy hướng tới tương lai
Bỏ qua đi nhiều điều sai hay đúng
Thấy được cốt lõi bên trong mới xứng
Cuộc đời sinh ra vốn đã tâm lành.
Tuổi yêu
Tình yêu có tuổi nào không nhỉ
Có ai nói được tuổi yêu đương
Mà sao tôi cảm thấy như dường
Ở tuổi nào sẽ yêu theo tuổi đó
Tuổi hai mươi yêu theo kiểu của họ
Yêu cũng nhanh mà bỏ cũng nhanh
Không vương vấn như kiểu thôi đành
Mà dứt khoát mình chia tay nhé
Tuổi ba mươi day dứt không nhẹ
Khó yêu hơn cũng khó bỏ hơn
Họ cân nhắc những điều thiệt hơn
Rồi mới quyết định mình yêu không nhỉ
Tuổi bốn mươi họ tìm hiểu kỹ
Trước khi đến quyết định cuối cùng
Họ đã yêu, yêu rất thủy chung
Và mong muốn bên nhau mãi mãi
Tuổi năm mươi càng không dễ dãi
Họ trăn trở và rất đắn đo
Để sau này cũng không phải lo
Mình chọn lựa là sai hay đúng
Tuổi sáu mươi họ không lúng túng
Họ biết rằng khi đã yêu ai
Dù sẽ qua những ngày tháng dài
Vẫn yêu mãi không hề thay đổi
Tuổi bẩy mươi không yêu bề nổi
Họ sâu lắng ở tuổi về già
Họ đúc kết cả cuộc đời ra
Yêu chân thành là yêu không tuổi
Nên thế gian ơi xin đừng hỏi…
Ở tuổi nào dành cho sự yêu thương…
Nguyễn Sỹ Bình
Link nội dung: //revcat.net/chum-tho-ve-tinh-yeu-cua-tac-gia-nguyen-sy-binh-a20834.html