Kỳ 32
-Người đâu.
-Dạ.
-Cho gọi Tiệp dư Ngô Thị Ngọc Giao ở cung Khánh Phương đến đây.
-Dạ.
Một lát sau, Ngô Thị Ngọc Giao đến quỳ hành lễ nhưng rất mệt nhọc khó khăn:
-Thần thiếp xin kính chào Hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế.
-Đứng dậy đi, nàng có thai được mấy tháng rồi.
-Dạ, đa tạ hoàng thượng quan tâm, Thần thiếp mang long thai được 8 tháng rồi ạ. Hoàng thượng và thần thiếp sắp có tin mừng. Hoàng thượng sắp có thêm một hoàng tử nữa ạ.
Lê Thái Tông có vẻ giận dữ:
-Tin mừng gì, nàng đã mang thai 10 tháng rồi mà không đẻ, đại phu nói thai của nàng trông dữ tợn, là một quái thai sinh ra một con quỷ để làm hại triều Lê ta và hại bá tính.
Ngô Thị Ngọc Giao cả sợ quỳ xuống khóc lóc:
- Không phải, không có, thiếp mới mang thai được 8 tháng nên chưa sinh. Nó sẽ là một Hoàng tử đẹp và anh minh. Xin Hoàng thượng tha cho con của thần thiếp. Hu!Hu!Hu!...
Lê Thái Tông gọi:
-Bayđâu.
-Dạ.
-Gọi hai võ sĩ đến đây.
Một lát hai võ sĩ bước vào và nói:
-Dạ, Hoàng thượng.
Lê Thái Tông ra lệnh:
-Hai ngươi hãy đem ả này ra pháp trường Giảng Võ cho voi giày chết.
-Dạ, tuân lệnh Hoàng thượng.
Hai võ sĩ xốc nách lôi Ngô Thị Ngọc Giao đi. Ngô Thị Ngọc Giao gào khóc.
-Không được, xin Hoàng thượng tha cho con thiếp, nó có tội tình gì đâu. Hu!Hu!Hu!
Vừa khi đó trên con đường chạy qua cửa cung có một chiếc xe ngựa phủ rèm xanh chạy qua. Đi hộ tống chiếc xe khoảng 10 binh sĩ và gia tướng. Đó là xe của quan Đại thần Hành khiển Nguyễn Trãi. Trên xe có Nguyễn Trãi và vợ là Nguyễn Thị Lộ. Hai người nghe tiếng kêu khóc thê thảm, vội vén rèm lên xem thì thấy Tiệp dư Ngô Thị Ngọc Giao đang gào khóc và bị các võ sĩ đẩy lên xe tử tù, đi trước là một con voi có người quản tượng ngồi trên. Đi sau xe tù là kiệu của Lê Thái Tông và quân cấm vệ hàng trăm người. Nguyễn Thị Lộ hỏi một người dân ở gần xe của hai người:
-Ngài có biết đang xẩy ra việc gì không? Sao lại đẩy Tiệp dư của nhà vua lên xe tử tù?
-Dạ bẩm quý bà, nghe nói Hoàng thượng Lê Thái Tông xử Tiệp dư Ngô Thị Ngọc Giao bị tội voi giày vì đã mang quái thai nên 10 tháng mà không đẻ. Cả kinh Thành đang nháo nhác đến pháp trường Giảng Võ để xem hành hình.
Nguyễn Thị Lộ nói với Nguyễn Trãi:
-Bẩm tướng công, Ngô Thị Ngọc Giao là bạn của thiếp, không lẽ thấy chết mà không cứu, hơn nữa đây là chuyện vô lý, chắc Giao bị kẻ nào trong hậu cung vu cáo hãm hại.
Nguyễn Trãi nói:
-Ta hãy đi theo ra pháp trường Giảng võ.
Khi đến nơi người vây kín vòng trong vòng ngoài khu đất rộng của pháp trường Giảng Võ. Ở giữa bãi đất trống, Ngô Thị Ngọc Giao bị trói đang quỳ dưới đất, cách 10 trượng là một con voi to như trái núi, trên lưng có người lính quản tượng đứng chờ lệnh hành hình. Ở bàn kê trên một nền cao, Lê Thái Tông đang ngồi chờ giờ ngọ thì ra lệnh hành hình. Lính tráng quân phục gươm giáo tua tủa đứng vây quanh pháp trường và quanh nhà vua. Nguyễn Trãi và Nguyễn Thị Lộ bước lên nền cao tiến lại gần vua. Lính tráng giơ giáo ngăn lại. Vua Lê Thái Tông trông thấy Nguyễn Trãi và Nguyễn Thị Lộ liền bảo lính:
-Cho vào.
Hai người lính thu giáo. Nguyễn Trãi và Nguyễn Thị Lộ bước vào quỳ hành lễ:
-Hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế,
Miễn lễ. Sao hai Ái khanh lại vào đây.
Nguyễn Trãi chắp tay:
-Dạ bẩm Hoàng thượng, thần nghe nói Hoàng thượng hành hình Tiệp dư Ngô Thị Ngọc Giao vì một lời nói vô căn cứ. Họ muốn diệt trừ đi một hoàng tử của ngài, còn lý do vì sao thì Hoàng thượng phải tìm hiểu. Họ còn muốn đẩy Hoàng thượng đến chỗ bất nghĩa vô cớ giết vợ con. Không thể người lại sinh ra qủy, nó là huyết thống dòng máu của Hoàng thượng, sao lại là ma quỷ. Tiệp dư Ngọc Giao không có tội và tội không đáng chết. Nay mong Hoàng thượng tỉnh ngộ kẻo tài anh minh sáng suốt, đức lớn nhân nghĩa sẽ tiêu tan, thiên hạ sẽ không phục thì Hoàng Thượng cai trị làm sao đây.
Nguyễn Thị Lộ, người văn hay lễ nghi giỏi giang được Lê Thái Tông phong làm Lễ nghi học sĩ, chuyên dạy bảo lễ nghi, văn học cho các phi tần cung nữ trong cung, người được Lê Thái Tông vô cùng kính trọng bởi tài đức cũng quỳ xuống và nói:
-Xin Hoàng thượng tha cho Ngô Thị Ngọc Giao tội chết, giáng xuống tội lưu hoặc giam ở một nơi ngoài hoàng thành dù là sinh ra hoàng tử ngỗ ngược cũng không ở trong cung bận tâm tới Hoàng thượng. Biết đâu Tiệp dư sẽ sinh ra một hoàng tử tuấn tú anh tài thì hoàng thượng cũng không ân hận vì đã giết con.
Lê Thái Tông nghe nói như sực tỉnh khỏi cơn ác mộng đập bàn kêu lên:
-Suýt nữa ta phạm một tội ác tầy trời muôn đời không rửa sạch được, mê tín mù quáng, giết vợ con, bất nhân bất nghĩa.
Nhà vua xuống chỉ:
-Nay tha tội bị voi giày cho Tiệp dư Ngô Thị Ngọc Giao nhưng bị tội lưu đày nơi xa, giao cho vợ chồng quan Hành khiển Nguyễn Trãi thi hành án, đem Ngô Thị Ngọc Giao ra khỏi Hoàng thành.
Hàng nghìn bách tính kinh thành vây quanh pháp trường quỳ xuống hô to:
-Hoàng thượng anh minh, Hoàng thượng anh minh.
Nguyễn Trãi và Nguyễn Thị Lộ cũng quỳ xuống:
-Đa tạ Hoàng Thượng, Hoàng thượng anh minh, thần tuân chỉ.
Võ sĩ mở trói cho Ngô Thị Ngọc Giao. Nguyễn Thị Lộ, Ngô Thị Ngọc Xuân (chị gái của Ngô Thị Ngọc Giao) lại đỡ Ngô Thị Ngọc Giao. Ngô Thị Ngọc Xuân, Ngô Thị Ngọc Giao, nữ sĩ Ngô Chi Lan vội quỳ vái Nguyễn Trãi và Nguyễn Thị Lộ:
-Đa tạ đại nhân đã cứu muội muội của chúng tôi. Đa tạ, đa tạ...
Nguyễn Thị Lộ đỡ hai người dậy và nói:
-Đứng dậy đi, xin đừng làm vậy.
(Còn nữa)
CVL
PGS TS Cao Văn Liên
Link nội dung: //revcat.net/viet-nam-dien-nghia-tap-4b-bi-su-nha-le-so-1428-1527-ky-32-a20589.html