Hiện nay vẫn còn một làng ở Hà Tĩnh sản xuất áo tơi này dùng để đi mưa và bà con nông dân làm đồng tránh cái nắng nóng của miền Trung.
Trong ca khúc "Ca dao em và tôi" của An Thuyên có câu:
"Cùng em khoác chiếc áo tơi ra đồng
Cho dù trời nắng chang chang..."
Áo tơi có 2 phần: Phần trên gọi là "mồng tơi" là lớp lá rất cứng và dầy, phần dưới là thân áo. Câu thành ngữ "Nghèo rớt mồng tơi" có nghĩa là nghèo đến mức cả cái mồng tơi cũng cũ cũng sờn đến nỗi rớt ra chứ không phải như mọi người nghĩ là rớt của rau mồng tơi.
Chuyện Làng quê
Minh Hoàng
Link nội dung: //revcat.net/hinh-anh-lang-que-ngay-xua-a14529.html