Có tặng quà các cụ chai dầu ăn. Phương thức như các công ty thường áp dụng đối với bà con vùng sâu vùng xa. Lúc đầu bán các mặt hàng nhỏ, như lọ dầu gió, hộp thuốc cà gai leo …. rồi trả lại tiền. Đến hộp thuốc cao ngựa bạch giá 1,5 triệu đồng. Vì sau Tết đang sẵn tiền con cháu mừng tuồi nên hầu như cụ nào cũng mua. Rồi công ty tuyên bố hết tiên mặt, nên không trả lại tiền nữa nếu cụ nào đã mua được tặng thêm một lọ nữa.
Khi ra về cụ mới biết mỗi người chỉ được tặng một chai dầu ăn. Nhưng cụ lại được hai chai vì lúc đi vào một cháu đưa và khi ngồi chỗ một cháu lại đưa một chai nữa. Cụ bảo sợ cháu phát nhầm bị công ty phạt nên vội đi tìm trả lại . Nhưng các cháu đã về hết rồi. Cụ cũng không dám đem về dùng vì tiêu chuẩn chỉ được một. Cụ đã quy theo đạo Phật và thường xuyên đi chùa hai chục năm nay. Rồi cụ bảo nghĩ ra cách đem chai dầu đó cho một cụ bị đau chân không đi tham dự buổi đó.
Mấy hôm sau các cụ về xem lại và chuyền nhau lọ cao ngựa đó có mùi khó chịu và không ăn được. Cụ bảo chẳng lẽ mấy cháu lịch sự thế nó lại lừa người già. Em hỏi mất tiền oan mẹ bưc không. Cụ nói cũng tiếc nhưng suy cho cùng cũng tại mọi người tham thấy nói thuốc tốt giá rẻ rồi lại còn được trả lại tiền nên cứ mua thì nó mới lừa được. Mấy chị em cười rồi bảo nếu lần sau mời đi mua hàng các đồ dùng cũng vậy cụ thích đi cho vui thì đi, nhưng đừng mua hàng nữa không biết có không được không.
Chuyện làng quê
Quá Khứ
Link nội dung: //revcat.net/me-em-di-mua-hang-a13007.html